长相思古诗李白原文其一_长相思李白原文及翻译
cháng xiāng sī , zài cháng ān 。
长相思,在长安。
luò wěi qiū tí jīn jǐng lán , wēi shuāng qī qī diàn sè hán 。
络纬秋啼金井阑,微霜凄凄簟色寒。
gū dēng bù míng sī yù jué , juǎn wéi wàng yuè kōng cháng tàn 。
孤灯不明思欲绝,卷帷望月空长叹。
měi rén rú huā gé yún duān 。
美人如花隔云端。
shàng yǒu qīng míng zhī gāo tiān , xià yǒu lù shuǐ zhī bō lán 。
上有青冥之高天,下有渌水之波澜。
tiān cháng lù yuǎn hún fēi kǔ , mèng hún bù dào guān shān nán 。
天长路远魂飞苦,梦魂不到关山难。
cháng xiāng sī , cuī xīn gān 。
长相思,摧心肝。
rì sè yù jìn huā hán yān , yuè míng yù sù chóu bù mián 。
日色欲尽花含烟,月明欲素愁不眠。
zhào sè chū tíng fèng huáng zhù , shǔ qín yù zòu yuān yāng xián 。
赵瑟初停凤凰柱,蜀琴欲奏鸳鸯弦。
cǐ qǔ yǒu yì wú rén chuán , yuàn suí chūn fēng jì yān rán 。
此曲有意无人传,愿随春风寄燕然。
yì jūn tiáo tiáo gé qīng tiān 。
忆君迢迢隔青天。
xī shí héng bō mù , jīn zuò liú lèi quán 。
昔时横波目,今作流泪泉。
bù xìn qiè cháng duàn , guī lái kàn qǔ míng jìng qián 。
不信妾肠断,归来看取明镜前。
měi rén zài shí huā mǎn táng , měi rén qù hòu huā yú chuáng 。
美人在时花满堂,美人去后花馀床。
chuáng zhōng xiù bèi j
《长相思》是唐代诗人李白的经典之作,被广泛传颂。这首诗共三首,分别是上、中、下册,共同描写了李白心中对故国的思念和对爱情的向往。这三首诗的注音版可方便阅读。其中,上册描写了离别时的凄凉和洒泪的场景,中册表达了对故乡的浓浓情怀,下册则充满了倔强和热血。这三首诗用丰富的形象和婉转动人的语言,传达了李白对祖国和爱情的真挚思念和深刻渴望。