高适的拼音_高适的拼音人教版
gāo shì
高适(?—765年)字达夫,一字仲武,郡望渤海蓨县(今河北景县),行次三十五,故称“高三十五”[1],唐朝著名边塞诗人。[7][8]
基本信息中文名高适字达夫,一字仲武[1]别名高常侍[2][3]性别男身份刑部侍郎、散骑常侍[2][3]所处时代唐代
高适的拼音正确读音是:[gāo shì]
bié dǒng dà《别董大》táng gāo shì唐 高适qiān lǐ huáng yún bái rì xūn , běi fēng chuī yàn xuě fēn fēn 。
千里黄云白日曛,北风吹雁雪纷纷。mò chóu qián lù wú zhī jǐ , tiān xià shuí rén bù shí jūn 。
莫愁前路无知己,天下谁人不识君。
bié dǒng dà《别董大》táng gāo shì唐 高适qiān lǐ huáng yún bái rì xūn , běi fēng chuī yàn xuě fēn fēn 。
千里黄云白日曛,北风吹雁雪纷纷。mò chóu qián lù wú zhī jǐ , tiān xià shuí rén bù shí jūn 。
莫愁前路无知己,天下谁人不识君。
shàng yǒu tí páo zèng , yīng lián fàn shū hán 。
尚有绨袍赠,应怜范叔寒。
bù zhī tiān xià shì , yóu zuò bù yī kàn 。
不知天下士,犹作布衣看。
高适咏史翻译:
像须贾这样的小人尚且有赠送绨袍的举动,就更应该同情范雎的贫寒了。
现在的人不知道像范雎这样的天下治世贤才,把他当成普通人看待。